Nhiều lúc em tức tưởi bật khóc. Mọi thứ dường như đã quá sức chịu đựng của em rồi!

Đôi chân chạy hoài, miên man, đôi lúc vấp phải tảng đá to và vấp ngã. Em tức tưởi bật khóc. Em nghĩ mình đã không thể chịu đựng nổi. Mọi thứ dường như đã quá sức chịu đựng của em rồi.

Nhưng em sẽ tự đứng lên và bước tiếp, vì bên cạnh em có rất nhiều người thân cổ vũ em. Đường đời như một đường đua, cuộc đua của chính bản thân mình. Tôi chạy, chạy thật nhanh tiến về phía cái đích mà tôi đặt ra, cũng là những cột mốc của cuộc đời. Có những lúc, sẽ có người đồng hành cùng tôi trên đoạn đường ấy, cũng có lúc tôi chạy một mình. Lúc tôi đơn độc là lúc tôi khám phá thấy sức mạnh tiềm ẩn của mình nhiều nhất. Lúc tôi có đồng đội, tôi mới thấy cuộc sống này ấm áp đến lạ thường, kết nối là sức mạnh.

Thôi tiếp tục làm việc và thành tài đã. Cuộc sống này quá ngắn ngủi để chờ đợi rồi!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bá nghệ bá tri vị chi bá láp

Là phụ nữ, phải 'hư' một chút mới hạnh phúc!

Mối quan hệ giữa học giỏi và thành công: Lời nhắc không nên xem nhẹ dành cho bậc cha mẹ