Năm 3 đại học mình đã làm được gì?

Năm 3 đại học mình làm được gì?


Chóng qua năm 3 đại học, mình phạm nhiều sai lầm và cũng may mắn đạt được những thành quả nhất định.

- Bị đuổi việc do trễ deadline nhiều lần tại Chara Content
Nguyên nhân bị đuổi việc: mình không coi trọng công việc của mình làm, mình không bị áp lực về tiền bạc. Mình không tận lực để làm việc. Mình vẫn cứ bị phân tâm giữa học tập và làm việc. Giờ mình mới nhận ra chính sự phân tâm là cái cản trở bản thân mình nhiều nhất. Mình không tập trung để làm việc. Mình bị ám ảnh bởi kiến thức mình học không có chỗ để sử dụng. Mình bị ám ảnh bởi việc thiếu tiền bạc, ba mẹ mình đang còng lưng ra làm việc còn mình thì không làm gì cả, chỉ biết học tập thật ngu ngốc.

+ Ám ảnh kiến thức mình học được không áp dụng được
+ Ám ảnh việc thiếu tiền bạc - ba mẹ làm việc cực khổ để nuôi mình học, trong khi mình có thể vừa học vừa kiếm tiền được

Thứ nhất, việc ám ảnh kiến thức mình học không áp dụng được, điều này chưa hẳn là đúng. Nếu mình chịu khó đào sâu suy nghĩ và liên hệ các trường hợp thực tế. Người ta đã áp dụng kiến thức được học để giải quyết những vấn đề của các thương hiệu xung quanh mình như thế nào. Cái người khác cần là tư duy, tư duy nhạy bén kết hợp với kiến thức hữu dụng

Thứ hai, việc thiếu tiền bạc do ba mẹ đã cực khổ làm việc. Nếu mình cứ lo đi làm, tiền mình kiếm được có thể nhiều nhưng nó không bao giờ là đủ để lo cho ba mẹ. Nếu mình muốn vừa kiếm tiền nhiều, vừa học tập giỏi, mình cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa. Mà bản thân mình đã mất rất nhiều nhiệt huyết trong việc học, việc làm thì mình có nỗ lực đấy. Ba mẹ vẫn còn cho mình tiền mà. Nhưng tính ra tiền ba mẹ cho mình nó không thấm vào đâu cả. Cứ mấy tháng mà cho 2 triệu nó thực sự là số tiền tối thiểu để có nhà, ăn uống, mua đồ sinh hoạt. Nếu mình muốn đi chơi, mua quần áo,... hay bất cứ cái gì khác thì số tiền đó hoàn toàn không đủ. Nhưng mình cảm ơn ba mẹ đã cho mình một chiếc xe để đi. Chiếc xe 15 triệu, mà ba mẹ cho mình tới 12 triệu rồi. Tiền đâu mà ba mẹ mua xe cho mình, trong khi mình lại không chịu nỗ lực hơn nữa. Vẫn cứ ở nhà, xem phim, đọc truyện,... Mình đã nghỉ xã hơi 2 tuần rồi. Có lẽ hôm nay nên bắt đầu để nỗ lực hơn nữa trong việc học.

- Bị trễ học 1 lần và khiến cả team bị liên lụy: Đây là lỗi của mình :(((
Khi làm việc nhóm, sự chủ quan, vô tư của mình chính là lỗi nặng nhất khiến cả nhóm bị. Bản thân mình không cố ý gây ra lỗi, nhưng sự vô tư gây ra lỗi chính là cái lỗi nặng nề nhất. Mình phải ý thức được điều này, để làm việc trong nhóm không thể bị lỗi ảnh hưởng tới người khác nữa.

- Đạt giải nhì kì thi về marketing: đây là kì thi mà mình đã làm khoảng 60% năng suất, chưa phải là 100% năng suất. Mình chưa thực sự quyết tâm với cuộc thi này. Nhưng cảm ơn mình đã làm việc với 1 team rất tuyệt vời. Có cả 1 leader tuyệt vời, nhiệt huyết làm việc của ảnh rất tuyệt. Mà để có nhiệt huyết làm việc, cần nhất là tự động viên bản thân mỗi ngày, tự đốc thúc tinh thần của bản thân.

- Mình không cố gắng hết mình trong các kì thi. Giá như mình cố gắng hơn nữa... Mình có thể học giỏi bằng bạn học giỏi nhất lớp rồi. Hôm nay phải đi học cái lớp Speaking nữa. Nghe sao chán thế nhỉ? Hôm nay mình sẽ cố hỏi cô 1 câu, cô có thể giải thích lại phần đó được ko? Mình đi học đâu phải là 1 cái máy. Mình cũng có suy nghĩ riêng mà. Trình độ đầu vào của mình có thể không bằng 1 số bạn ở đây. Nhưng trình độ đầu ra của mình sẽ bằng những bạn ở đây.

- Đạt học bổng trong 1 học kỳ vừa rồi, dù chỉ có 5 triệu 300 thôi nhưng với mình đó đã là một số tiền khá lớn rồi. Có số tiền đó, mình lại tiếp tục đầu tư cho các khoản học tập khác.

- Nhưng trên tất cả, sau 3 năm đại học, mình nhận ra mình muốn theo học ở ngành nào, mình muốn làm việc ở ngành nào. Mình không còn mong lung trên con đường mình đã chọn nữa. Đơn giản, cái gì không biết làm có được không thì phải thử. Chỉ cần trải qua quãng thời gian rèn luyện 7 tháng nữa (tháng 6/2018 - 1/2019), mình coi lại việc học tập của bản thân mình, rồi sau đó bắt đầu ra trường làm việc, chọn một công ty đầu quân 3 năm. Xem đó là nơi bắt đầu sự nghiệp của mình, là nơi đánh dấu mốc cho sự nghiệp của mình. Sau đó, mình lại vừa làm, vừa đi học lên cao nữa, áp lực lúc đó còn nhiều hơn lúc này. Nhưng bù lại, mình có niềm vui của sự tự do, niềm vui từ việc được gia đình quan tâm. Một năm mình đi du lịch 2 nơi để mở mang đầu óc hơn, mình tiếp tục gặp những con người mới. Ôi, cuộc sống mới thú vị làm sao

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bá nghệ bá tri vị chi bá láp

Là phụ nữ, phải 'hư' một chút mới hạnh phúc!

Mối quan hệ giữa học giỏi và thành công: Lời nhắc không nên xem nhẹ dành cho bậc cha mẹ