[Review Độc cô thiên hạ] Tình cảm làm nhục ý chí anh hùng, làm yếu mềm lòng người quân tử

Có thể trên đời này không có tình yêu nào si mê đến thế, như tình yêu của Vũ Văn Hộ dành cho Độc Cô Già la. Nhưng xem xong phim mình vẫn thấy được một vài điều mà bản thân có thể rút ra được. Tình yêu thì có một, tình yêu xen kẻ cả tình nghĩa, có đam mê, có thương, có ghét, có hận. Yêu có thể yêu nhiều người.

Trong cuộc đời 1 người, em có thể yêu nhiều người, sau mỗi tình yêu là một câu chuyện. Bởi vì khi em gặp 1 người con trai, ở mỗi hoàn cảnh khác nhau, tính cách khác nhau, em sẽ yêu họ khác nhau. C

Trong chuyện tình cảm, điều tốt nhất là cần phải rõ ràng bởi bản thân mình, hiểu được mình thực sự yêu ai, hay nói cách khác, ai là điều mà mình yêu thương nhiều nhất. Nếu bắt buộc phải lựa chọn, mình sẽ chọn ai. Bởi lẽ, tình yêu trên đời này chỉ có một, còn những thứ tương tự như tình yêu thì có rất nhiều. Tỉnh táo để biết bản thân yêu ai nhiều hơn, tình yêu vốn có nhiều thứ, có đam mê, có tình nghĩa,có thương, có ghét, có sự thu hút và lôi cuốn với đối phương, và nó xảy ra trong thời gian dài một cách tự nhiên. Sẽ có đôi lúc mình cảm thấy bản thân bị lạc lối với một người khác, mà đơn giản chỉ là sự thu hút nhất thời. Nếu lí trí không chiến thắng được cảm xúc, mình sẽ tự làm khổ chính bản thân mình, tự đi lạc vào mớ hỗn độn phức tạp của tình yêu. Cần sự rõ ràng ngay với bản thân mình. Có lúc mình cần sự quan tâm, sẽ rung cảm với ai đó. Cần lý trí để rõ ràng, để giữ lòng mình lại, không để cảm xúc chi phối.

Có những người, vì sự cố chấp của bản thân mà buông bỏ đi cảm xúc, bất chấp theo lí trí. Để rồi họ đạt được cái họ muốn, nhưng chính bản thân họ lại thất bại với cuộc đời mình. Họ đạt được cái họ muốn nhưng chính bản thân họ không vui, không hạnh phúc. Độc Cô Bàng Nhược là một người phụ nữ như vậy. Giá như cô đừng quá cố chấp theo đuổi cái gọi là quyền lực, cái gọi là bảo vệ gia tộc, mà sống vì bản thân một chút, có lẽ cô có thể hạnh phúc rồi. Người đàn ông cô yêu đã chấp nhận làm mọi việc vì cô, vậy sao cô không cậy vào tình yêu ấy mà hướng anh ta theo một con đường tốt hơn. Nhưng cô vì cái cô muốn, bất chấp bỏ đi tình yêu của chính mình, sống như vậy, cô có được thứ cô muốn, nhưng lại không có thứ gọi là hạnh phúc bản năng của con người. Cái cô muốn là cái thuần về lý trí, nó giúp cho gia tộc của cô, hoàn thành tham vọng quyền lực của cô, để cô giúp thiên hạ, giúp người dân có cuộc sống thái bình. Nhưng bản thân cô thì sao? Cô có vui vẻ được không. 

Nếu là mình trong hoàn cảnh của cô, mình sẽ làm gì? Bản thân cô dù yêu, nhưng trong thâm cô vẫn sợ Vũ Văn Hộ. Hắn yêu cô, nhưng hắn lại quá nhẫn tâm và độc ác, giết hại quá nhiều người. Đó là lí do duy nhất, nếu mình là cô ấy, sẽ nghĩ như vậy. Giá như Vũ Văn Hộ là một chàng trai có tài, có tham vọng xây dựng nghiệp lớn, nhưng lại có tâm phúc hậu, như Bàng Nhược, thì mọi chuyện sẽ khác. Dương Kiên có được tấm lòng đó, lại si tình, có tài nhưng chưa được khai thác triệt để. Nếu đánh giá các nhân vật nam, Dương Kiên là người có khả năng lên làm vua nhất. Vũ Văn Hộ có tài nhưng tâm lại độc ác, Dương Kiên tâm lương thiện nhưng tài năng chưa rõ ràng. Đáng tiếc thay.

Coi xong phim, mình càng phải giữ tấm lòng lương thiện, anh hùng có thể dùng mưu mẹo để đối phó với hoàn cảnh, để bảo vệ bản thân mình, bảo vệ người mình yêu thương. Nhưng tuyệt đối đừng dùng nó để hại người ta, tuyệt đối đừng khiến người khác chịu khổ mà bản thân vui sướng được. Mọi thứ trên đời này đều có nguyên do, một con người như thế nào, cần phải đánh giá họ qua thời gian mới rõ, không thể tùy tiện mà nhìn vẻ bề ngoài, nhìn hành động lúc đầu để nói. Nếu họ có sai, cần hỏi nguyên nhân thực rõ, sau này khiển trách sau cũng chưa muộn.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bá nghệ bá tri vị chi bá láp

Là phụ nữ, phải 'hư' một chút mới hạnh phúc!

Mối quan hệ giữa học giỏi và thành công: Lời nhắc không nên xem nhẹ dành cho bậc cha mẹ