Kết hôn phải nhìn vào sự quyết đoán của người đàn ông
Mình đã từng yêu một người bằng tuổi và một người nhỏ tuổi ở thời đại học. Những mối tình chóng vánh, sớm nở tối tàn. Cũng may người đầu tiên bằng tuổi, mình đã linh cảm đúng về anh chàng ấy. Tình cảm của anh ấy vốn không đặt ở chỗ mình, mà ở một cô gái khác. Mặc dù ảnh vẫn quan tâm mình như người yêu, nhưng thực ra trái tim ảnh đã bị cô gái khác cướp đi rồi. Chỉ là ảnh còn vấn vương trong việc sự nghiệp, trong cái ảnh hưởng của tuổi tác,...
Chàng trai thứ hai lại kém mình một tuổi, anh chàng này là người bắt đầu kết mình trước, sau này do mình cô đơn lâu năm, có người quan tâm nên cũng kết lại, nói chuyện với nhau cũng khá là hợp. Nhưng mình lại là người lo sợ, mình không dám thừa nhận với bản thân là mình thích ẻm, mình không dám thừa nhận tình cảm của chính bản thân mình. Mình còn để mối quan hệ xa hơn với những chàng trai khác. Cái mình sai ở chỗ là không quyết đoán trong chuyện tình cảm... Cũng may sau này mình đã làm được 1 việc mà mình rất tự hào. Tỏ tình người mình thích. Chắc sau này để dành kỷ niệm này kể lại cho con cháu mình nghe mới được. Nhưng mà người con trai ấy cũng chưa hẳn là người tốt nhất, ẻm không đồng ý với lý do tập trung sự nghiệp, không muốn mình chờ đợi, đi tìm người khác phù hợp hơn,...
Lúc đầu mình còn có manh múng ý nghĩ chắc ẻm thích mình, nhưng do mình nói chưa đúng thời điểm, hoặc do ẻm đặt nặng vấn đề gia đình lên thật. Giờ nghĩ lại mọi thứ đó thật ngu ngốc. Thằng đàn ông nào còn lấp lửng không rõ ràng với bạn với cái lí do như chưa muốn nghĩ tới chuyện yêu đương, tập trung sự nghiệp các thứ,... thì nghĩa là thực sự nó đã thích đứa khác rồi, hoặc bắt cá hai tay, hoặc bạn thật ra chẳng là mẫu người anh ta không muốn ở bên lâu dài.
Suy ra sau lần này, chuyện tình cảm đã dạy cho mình một bài học chọn người yêu. Mình không tin thứ gọi là tình yêu. Mình thích người đàn ông quyết đoán, dứt khoát. Người mà có thể kiên trì để theo đuổi mình, chứng minh tình cảm, hàn gắn những vết thương trong lòng mình, thuyết phục bố mẹ mình, thuyết phục bố mẹ ảnh để bảo vệ tình yêu của mình. Anh sẽ tỏ tình mình trong một hoàn cảnh đặc biệt nào đó. Mình không dễ yêu và cũng không dễ quên. Mình sẽ tiếp tục đẹp lên, nhân cách cũng đẹp lên, thành công hơn nữa, mình sẽ kén để có được người chồng như ý muốn.
Thêm 1 bài học nữa, đã chia tay thì nên dứt khoát, không bao giờ quay lại với người yêu cũ. Người đã bỏ rơi mình để đi xây dựng sự nghiệp, công danh tiền tài thì sau này khi gặp người con gái tốt hơn, họ cũng sẽ bỏ rơi mình để đi theo người mà mang đến cho ảnh công danh tiền tài sự nghiệp. May mà ảnh từ chối mình, nếu không sau này mình khổ rồi. May mà dứt ra được. Trong chuyện này phải cảm ơn Thảo và Diệu là 2 đứa bạn đã giúp mình vượt qua hoàn cảnh này rất nhiều. Lúc mình cô đơn nhất cũng là lúc mình biết được ai mới là bạn thực sự.
Chàng trai thứ hai lại kém mình một tuổi, anh chàng này là người bắt đầu kết mình trước, sau này do mình cô đơn lâu năm, có người quan tâm nên cũng kết lại, nói chuyện với nhau cũng khá là hợp. Nhưng mình lại là người lo sợ, mình không dám thừa nhận với bản thân là mình thích ẻm, mình không dám thừa nhận tình cảm của chính bản thân mình. Mình còn để mối quan hệ xa hơn với những chàng trai khác. Cái mình sai ở chỗ là không quyết đoán trong chuyện tình cảm... Cũng may sau này mình đã làm được 1 việc mà mình rất tự hào. Tỏ tình người mình thích. Chắc sau này để dành kỷ niệm này kể lại cho con cháu mình nghe mới được. Nhưng mà người con trai ấy cũng chưa hẳn là người tốt nhất, ẻm không đồng ý với lý do tập trung sự nghiệp, không muốn mình chờ đợi, đi tìm người khác phù hợp hơn,...
Lúc đầu mình còn có manh múng ý nghĩ chắc ẻm thích mình, nhưng do mình nói chưa đúng thời điểm, hoặc do ẻm đặt nặng vấn đề gia đình lên thật. Giờ nghĩ lại mọi thứ đó thật ngu ngốc. Thằng đàn ông nào còn lấp lửng không rõ ràng với bạn với cái lí do như chưa muốn nghĩ tới chuyện yêu đương, tập trung sự nghiệp các thứ,... thì nghĩa là thực sự nó đã thích đứa khác rồi, hoặc bắt cá hai tay, hoặc bạn thật ra chẳng là mẫu người anh ta không muốn ở bên lâu dài.
Suy ra sau lần này, chuyện tình cảm đã dạy cho mình một bài học chọn người yêu. Mình không tin thứ gọi là tình yêu. Mình thích người đàn ông quyết đoán, dứt khoát. Người mà có thể kiên trì để theo đuổi mình, chứng minh tình cảm, hàn gắn những vết thương trong lòng mình, thuyết phục bố mẹ mình, thuyết phục bố mẹ ảnh để bảo vệ tình yêu của mình. Anh sẽ tỏ tình mình trong một hoàn cảnh đặc biệt nào đó. Mình không dễ yêu và cũng không dễ quên. Mình sẽ tiếp tục đẹp lên, nhân cách cũng đẹp lên, thành công hơn nữa, mình sẽ kén để có được người chồng như ý muốn.
Thêm 1 bài học nữa, đã chia tay thì nên dứt khoát, không bao giờ quay lại với người yêu cũ. Người đã bỏ rơi mình để đi xây dựng sự nghiệp, công danh tiền tài thì sau này khi gặp người con gái tốt hơn, họ cũng sẽ bỏ rơi mình để đi theo người mà mang đến cho ảnh công danh tiền tài sự nghiệp. May mà ảnh từ chối mình, nếu không sau này mình khổ rồi. May mà dứt ra được. Trong chuyện này phải cảm ơn Thảo và Diệu là 2 đứa bạn đã giúp mình vượt qua hoàn cảnh này rất nhiều. Lúc mình cô đơn nhất cũng là lúc mình biết được ai mới là bạn thực sự.
Nhận xét
Đăng nhận xét