Giải tỏa tâm trí bằng những câu chuyện cười bác học + trẻ học
Thật ra nhiều khi stress mà mình muốn kiếm cái gì đó làm cho đỡ, vậy là kiếm những cái mình cười để đọc. Mình thích sưu tầm mấy câu chuyện cười lắm, mà cười đừng vô duyên. Cười vì cái sự thâm thúy, cười vì cái phản ứng đối đáp lanh lẹ bất ngờ, chứ mấy cái hành động lố lăng gây cười không phải guu của mình. Sưu tầm chuyện cười thôi. Hihi
Chuyện nhà cô Hồng. Mình là một đứa nghiêng nhiều về cảm xúc. Và cảm xúc tích cực của mình đều dồn hết về công việc thì thật tốt biết mấy. Mình chỉ cần minimize cảm xúc tiêu cực lại là được, học cách chế ngự nó theo cách của mình. Đọc truyên cười cũng là một cách hay để chế ngự và đánh bay nó. Ô la la lá lá
1. Nhà cô Hồng có một đứa con tên là Gift. Đứa bé kháu khỉnh dễ thương lém lỉnh hết chỗ nói. Sau này mình mà có đứa con như này chắc cưng không chịu nổi haha.
Phát ngôn của cụ Gift 60 tuổi. Nhờ FB lưu lại để bữa sau cụ ý đọc.
- Sáng mở mắt dậy không thấy ba, Gift hỏi mẹ Daddy đâu? Mẹ bảo Daddy đi café rồi. Thế là Gift bảo: dạo này Daddy lúc nào cũng café, chắc là yêu café hơn yêu con rồi. Buổi tối chờ mãi không thấy Daddy về, hỏi mẹ , mẹ bảo Daddy đi chở khách rồi. Thế là Gift bảo: Daddy lại yêu tiền hơn yêu con rồi.
- Gift ngồi chơi cờ vua với bạn, ăn được mấy quân của bạn. Thế là hí hửng: “chịu thua chưa cưng ơi”. Không biết học từ “cưng” ở đâu ra, mẹ chưa bao giờ gọi ba hay Gift là cưng cả.
- Gift hỏi mẹ “Mommy, do you love me?” Mẹ bảo yes. Lại hỏi “do you love D?” Mẹ bảo D là bạn con, chứ đâu phải bạn mẹ đâu. Thế là Gift dọa “you don’t love D, I don’t love you”. Hic hic, thế nào mà mới 6 tuổi đã “bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn”.
- Bữa nay mỗi lần mẹ bảo “Gift, đi cùng với mẹ đến chỗ này, chỗ kia nhé”. Câu trả lời của ảnh là “nếu mẹ muốn thì mình đi”. Làm như ảnh không muốn đi, bất đắc dĩ đi chỉ vì mẹ ấy.
😢
😢
😢.
- Anh Sên nói chuyện với Gift, Gift hỏi anh Sên điện về làm chi rứa? Sên bảo điện về xin tiền mẹ kẻo anh Sên đói rồi. Ảnh hỏi anh Sên “sao anh Sên không hỏi mượn tiền Gift?”. Làm như ảnh có nhiều tiền lắm không bằng.
😝
😝
😝.
- Hai mẹ con chuẩn bị đi ngủ mà daddy mãi chưa về. Mẹ đùa Gift kiểu ni cho Daddy ngủ ngoài luôn. Mẹ khóa cổng đi ngủ trước đây. Thế là ảnh chạy vào lấy điện thoại gọi Daddy, hỏi khi nào ba về, ba có mang chìa khóa nhà theo không. Nghe ba trả lời có rồi, ảnh mới yên tâm đi ngủ. Lại còn chất vất mẹ “sao mẹ không thương ba hở?”. Từ khi nào Gift kiêm luôn nghề gián điệp và đồng minh cho ba rồi đấy Gift?.
😂
😂
😂
- Sáng dậy, Gift ăn mặc bảnh bao chuẩn bị đi học tiếng Anh. Mẹ khen “Gift đẹp trai quá hè”. Thế là ảnh trả lời “đẹp trai có gì sai?”. Mẹ: ???!!!!
Hôm nay mình lại gọi điện thoại cho mẹ
Ty: Mẹ, mẹ có đang ở nhà không?
Mẹ: Mẹ đang ở nhà
Ty: Mẹ, con nói chuyện ni này
Mẹ: ừm chuyện chi
Ty: Răng khi con đạt được thành công mẹ không khen ngợi con, mà khi mô con gặp chuyện chi mẹ cũng la con hết rứa? Răng con đi thi được giải mẹ không khen con, mà khi con bị hư cái xe mẹ cũng la con.
Mẹ: Mẹ nói con vì mẹ sợ con đi xe bị tai nạn, chớ la chia rứa mà la. Răng con nghĩ rứa là la.
Ty: Con cô đơn lắm mẹ, trong ni con không có bạn ... (thực ra là có con bạn cùng phòng, mà nó đi đâu mất rồi). Rứa thôi, con cúp máy đây.
Mẹ: Có chuyện chi nữa không?
Ty: Dạ không
Hết chuyện rồi. Thực ra cái chi không biết, nghĩ không thông thì cũng nên hỏi chính chủ của sự việc đó. Nếu không thì mình mãi vướng mắc hoài mà không thoát ra được. Cuối cùng mình cũng làm được. Mặc dù nghe mẹ nói xong tốn của mình mấy giọt nước mắt.
Chuyện nhà cô Hồng. Mình là một đứa nghiêng nhiều về cảm xúc. Và cảm xúc tích cực của mình đều dồn hết về công việc thì thật tốt biết mấy. Mình chỉ cần minimize cảm xúc tiêu cực lại là được, học cách chế ngự nó theo cách của mình. Đọc truyên cười cũng là một cách hay để chế ngự và đánh bay nó. Ô la la lá lá
1. Nhà cô Hồng có một đứa con tên là Gift. Đứa bé kháu khỉnh dễ thương lém lỉnh hết chỗ nói. Sau này mình mà có đứa con như này chắc cưng không chịu nổi haha.
Phát ngôn của cụ Gift 60 tuổi. Nhờ FB lưu lại để bữa sau cụ ý đọc.
- Sáng mở mắt dậy không thấy ba, Gift hỏi mẹ Daddy đâu? Mẹ bảo Daddy đi café rồi. Thế là Gift bảo: dạo này Daddy lúc nào cũng café, chắc là yêu café hơn yêu con rồi. Buổi tối chờ mãi không thấy Daddy về, hỏi mẹ , mẹ bảo Daddy đi chở khách rồi. Thế là Gift bảo: Daddy lại yêu tiền hơn yêu con rồi.
- Gift ngồi chơi cờ vua với bạn, ăn được mấy quân của bạn. Thế là hí hửng: “chịu thua chưa cưng ơi”. Không biết học từ “cưng” ở đâu ra, mẹ chưa bao giờ gọi ba hay Gift là cưng cả.
- Gift hỏi mẹ “Mommy, do you love me?” Mẹ bảo yes. Lại hỏi “do you love D?” Mẹ bảo D là bạn con, chứ đâu phải bạn mẹ đâu. Thế là Gift dọa “you don’t love D, I don’t love you”. Hic hic, thế nào mà mới 6 tuổi đã “bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn”.
- Bữa nay mỗi lần mẹ bảo “Gift, đi cùng với mẹ đến chỗ này, chỗ kia nhé”. Câu trả lời của ảnh là “nếu mẹ muốn thì mình đi”. Làm như ảnh không muốn đi, bất đắc dĩ đi chỉ vì mẹ ấy.
- Anh Sên nói chuyện với Gift, Gift hỏi anh Sên điện về làm chi rứa? Sên bảo điện về xin tiền mẹ kẻo anh Sên đói rồi. Ảnh hỏi anh Sên “sao anh Sên không hỏi mượn tiền Gift?”. Làm như ảnh có nhiều tiền lắm không bằng.
- Hai mẹ con chuẩn bị đi ngủ mà daddy mãi chưa về. Mẹ đùa Gift kiểu ni cho Daddy ngủ ngoài luôn. Mẹ khóa cổng đi ngủ trước đây. Thế là ảnh chạy vào lấy điện thoại gọi Daddy, hỏi khi nào ba về, ba có mang chìa khóa nhà theo không. Nghe ba trả lời có rồi, ảnh mới yên tâm đi ngủ. Lại còn chất vất mẹ “sao mẹ không thương ba hở?”. Từ khi nào Gift kiêm luôn nghề gián điệp và đồng minh cho ba rồi đấy Gift?.
- Sáng dậy, Gift ăn mặc bảnh bao chuẩn bị đi học tiếng Anh. Mẹ khen “Gift đẹp trai quá hè”. Thế là ảnh trả lời “đẹp trai có gì sai?”. Mẹ: ???!!!!
Hôm nay mình lại gọi điện thoại cho mẹ
Ty: Mẹ, mẹ có đang ở nhà không?
Mẹ: Mẹ đang ở nhà
Ty: Mẹ, con nói chuyện ni này
Mẹ: ừm chuyện chi
Ty: Răng khi con đạt được thành công mẹ không khen ngợi con, mà khi mô con gặp chuyện chi mẹ cũng la con hết rứa? Răng con đi thi được giải mẹ không khen con, mà khi con bị hư cái xe mẹ cũng la con.
Mẹ: Mẹ nói con vì mẹ sợ con đi xe bị tai nạn, chớ la chia rứa mà la. Răng con nghĩ rứa là la.
Ty: Con cô đơn lắm mẹ, trong ni con không có bạn ... (thực ra là có con bạn cùng phòng, mà nó đi đâu mất rồi). Rứa thôi, con cúp máy đây.
Mẹ: Có chuyện chi nữa không?
Ty: Dạ không
Hết chuyện rồi. Thực ra cái chi không biết, nghĩ không thông thì cũng nên hỏi chính chủ của sự việc đó. Nếu không thì mình mãi vướng mắc hoài mà không thoát ra được. Cuối cùng mình cũng làm được. Mặc dù nghe mẹ nói xong tốn của mình mấy giọt nước mắt.
Nhận xét
Đăng nhận xét